Mã Lai và 10 ngày đi bụi

Sau bốn tháng mua được vé máy bay khuyến mãi và đã nghiền ngẫm về Malaysia trong cuốn Lonely planet, tôi hăm hở vác balô đi bụi một chuyến 10 ngày.

  10/08/2009 10:28

Một anh bạn Mã Lai bảo rằng 10 ngày là quá ít, đi bụi Mã Lai phải 1-2 tháng mới thích. Nhưng thời gian chỉ có thế, và trong đầu chỉ có điểm Kuala Lumpur là xác định sẵn vì máy bay đáp ở đó, còn ở đâu và đi đâu thì chưa quyết định… Nhưng vẫn cứ thế lên đường!

Cameroon highland

China Town và Little India…

Vừa đặt chân đến sân bay Kuala Lumpur, đi tàu lửa vào trung tâm, tôi quyết định gọi taxi đến thẳng China Town. Không khí tấp nập của khu phố chợ với những người bán hàng đa quốc tịch Mã Lai bản địa, Miến Điện, Libăng, Bangladesh… khiến tôi nán lại cả giờ trước khi vác balô đi tìm nhà nghỉ.

Đang đi bộ tìm vài guest house theo chỉ dẫn của Lonely planet thì một sinh viên Nigeria “bám càng” theo sau. Anh ta chỉ dẫn đến một khu “Tây balô” trên đường Tun SH Lee. Đây rồi, có trong Lonely planet, đó là Le Village, giá 10 USD/phòng. Quá tuyệt, ngôi nhà kiểu thuộc địa của một họa sĩ Hồi giáo tên là Zaimi, rất thân thiện.

Lần đầu tiên ở trong một kiến trúc Hồi giáo mái vòm cao, cửa sổ lớn quả là tuyệt. Một phòng khách chung cho các bác balô tối đến tụ tập xem tivi và tán gẫu, hỏi han quốc tịch và chia sẻ thông tin với nhau. Thú nhất là chuyện gặp một anh chàng người Mỹ. 

Anh bạn tên Dave từ lúc biết tôi là người Việt Nam thì luôn miệng nói: “Tao mê Ninh Bình. Ninh Bình, Ninh Bình và Ninh Bình. Tao nghĩ là đẹp nhất trong những nơi tao đến!” và hắn chỉ vào tay vẫn còn sẹo mới: “Cái này là té xe ôm ở Sài Gòn, mất hai tuần bó tay”.

Đền thờ Hồi giáo ở Penang

Buổi tối đầu tiên cả đám đa quốc tịch Đức, Mỹ, Anh, Iran, Việt Nam, New Zealand trong Le Village rủ nhau đi nghe nhạc ở Bangkok jazz (do Dave khởi xướng). Tay đánh trống người Mã Lai khiến cả đám gào thét điên cuồng, Dave còn nhảy múa và nhờ tôi xin địa chỉ trình diễn tiếp theo của nhóm nhạc để tiếp tục đi xem vào tối hôm sau.

Phải nói là các bác Tây balô thừa năng lượng. Buổi tối kết thúc sau màn đi ăn và đi bộ kéo dài đến 3 giờ sáng. Hôm sau cả bọn dậy lúc 11 giờ trưa. Mạnh ai nấy đi shopping và thăm thú.

Tôi đi bộ khắp Tiểu Ấn rồi đến khu trung tâm mua sắm Bukit Bintang. “Đồng chí” Iran - người bị đau đầu xài hết thuốc Panadol của mình, rủ đi KLCC (trung tâm mua sắm, giải trí và leo lên tháp đôi Twin Tower), nhưng tôi từ chối vì thích lang thang ngõ ngách hơn là leo Twin Tower. Và cứ thế, tôi lang thang theo bản đồ, tối về đàn đúm với bọn Dave khoái chơi guitar và bia bọt trên nóc nhà.

Nhưng cũng đã đến lúc gọi điện cho anh bạn Billy tại đảo Penang, hứa hẹn sẽ đến thăm…

Buýt… đánh võng đến Cameroon Highland săn “hoa thối”

Ở Kuala Lumpur được ba ngày, tôi khăn gói đến Cameroon Highland cùng Alex và người phụ nữ cùng quốc tịch Đức. Cả ba chọn xe buýt để đi. Cameroon Highland là một vùng cao nguyên giáp Bruney, đi buýt hơn 3 giờ, đường ngoằn ngoèo cua gấp liên tục như đánh võng khiến cả nhóm choáng váng.

Cameroon không cao như Đà Lạt nhưng những đồi trà đẹp mê mệt. Đồi trà ở đây thuộc quyền sở hữu của các ông chủ người Anh từ vài chục năm nay. Người ta xây dựng cả một quán trà lớn trên đồi, chìa ra vách, người thưởng thức trà có thể ngắm mặt trời lên và chiêm ngưỡng khu đồi với một nửa đồi thuộc Mã Lai và một nửa bên đồi thuộc Bruney chỉ phân cách nhau bằng một dải cờ trắng.

Chúng tôi trọ trong khu nhà khá đẹp trên đồi. Thời tiết không lạnh bằng đêm Đà Lạt. Đồi núi cũng ít hơn. Sáng sớm cả nhóm thuê một người dẫn đường để đến địa điểm hấp dẫn nhất cần phải đi: trecking trong rừng để săn loài hoa lớn nhất thế giới có cái tên khó chịu: “hoa thối”. Người dẫn đường cảnh báo rằng phải đến trước 11g30 để kịp xem hoa nở. Nghĩa là phải đi bộ vào rừng 3 tiếng và đi ra cũng chừng ấy thời gian. Nếu trời mưa trong rừng thì còn vất vả hơn nhiều.

Đồi chè Cameroon highland

Quán cà phê trên đồi trà ở Cameroon highland

Anh chàng dẫn đường người Indonesia ngạc nhiên khi tôi nói đến từ Việt Nam: “Trời, vậy mày là người Việt Nam đầu tiên mà tao biết đi vào rừng này, mà là con gái. (Dân) châu Á vào đây toàn Hàn Quốc và Nhật. Mày nghĩ mày đủ sức đi không?”. Trên suốt đoạn đường hơn 1 tiếng đi xe vượt qua bang khác để đến khu rừng, anh ta ca ngợi hết lời món cà phê Việt Nam.

Đi rừng quả là một thử thách. Người dẫn đường luôn khuyến cáo tôi đi chậm. Cuối cùng, sau 3 tiếng trong rừng, chúng tôi bắt gặp bông hoa thối mới nở 7 ngày. Anh ta bảo đây không phải là bông lớn nhất, nhưng gặp hoa là may rồi. Cây này cũng chưa phải là “thối” gì cho lắm vì côn trùng chưa bay vào nhiều. Xung quanh, một vài hoa đã chết biến thành màu đen và thu nhỏ lại như cái bắp cải.

Hoa thối nở giữa rừng

Lại mất vài tiếng để “bò” ra khỏi khu rừng ướt nhẹp. Chúng tôi ghé thăm vườn bướm, vườn dâu và thăm nhà máy chế biến trà trong trang trại cực lớn, trải dài mấy ngọn đồi. Người hướng dẫn nói: “Uyên, mày có thể hái trà ở đây 3 tháng nếu thích, tao sẽ xin cho mày làm, tuy nhiên hái trà cũng không phải là nhàn”.

Mê mệt George Town - đảo Penang

Đã nghe Dave nói Penang rất tuyệt nên chúng tôi lại đón xe buýt đến Penang. Bán đảo hiện ra phía bên kia phà khiến tôi có cảm tưởng như sắp đến… New York. Penang là nơi tập trung rất nhiều người giàu có và danh nhân của Mã Lai và phần nhiều là người gốc Hoa sinh sống tại đây. Nhóm chúng tôi có thêm một anh chàng Hàn Quốc.

George Town là nơi phải đến. Đây là di sản văn hóa thế giới đáng tự hào của Penang. Nằm ngay sát trung tâm thương mại mang phong cách châu Âu hiện đại, George Town là một thị trấn còn lại từ thời là thuộc địa của Anh. Đường phố và nhà cửa khiến tôi chợt nhớ Hội An ghê gớm. Đó là sự pha trộn khéo léo giữa kiến trúc Trung Hoa và phương Tây.

Một góc phố Georgetown

Penang

Ở đây cũng có Little India với những đền thờ Hindu mọc lên xen kẽ với các chùa Tàu đẹp lạ thường. Các nhà bảo tàng tuyệt đẹp với giá vào cửa chỉ nửa đôla. Các con phố đi bộ lát gạch rất yên tĩnh và sạch.

Sau những giờ lang thang đi bộ, anh bạn người Mã Lai đánh xe đến đón chúng tôi đi leo núi để ngắm toàn cảnh Penang khi thành phố vừa lên đèn. Trước khi leo núi, anh bạn đưa chúng tôi đến khu thiền với tượng Phật lớn dưới gốc bồ đề. Anh bạn nói chỉ có khoảng 200 người là biết khu này, thường du khách không hề biết và ngay cả người địa phương cũng ít biết đến nó.

Chúng tôi rong chơi tại Penang 3 ngày 2 đêm và chia tay nhau, tôi trở lại Le Village một đêm trước khi lên đường về lại Sài Gòn... (Nguồn: TTO)

Chủ đề:
Tag:
loading
Các tin khác

Lợi ích từ việc đầu tư định cư tại nước ngoài

Hiện nay, rất nhiều doanh nhân hay người Việt Nam có điều kiện đã tìm kiếm cơ hội đầu tư tại nước ng ...

  19/06/2020 16:31

Bí quyết ngủ ngon khi đi du lịch

Một giấc ngủ ngon và tinh thần sảng khoái là việc vô cùng quan trọng khi đi du lịch. Hẳn bạn luôn mu ...

  16/06/2020 17:38

Những trải nghiệm mới khi du lịch Đài Loan

Kết hợp giữa cảnh quang thiên nhiên tươi đẹp cùng ẩm thực đa dạng, phong phú, thời gian gần đây, Đài ...

  29/05/2020 17:47

Khám phá hang động mới ở Quảng Bình

Nhắc đến Quảng Bình, bất kỳ ai cũng nghĩ ngay đến động Phong Nha, động Thiên Đường và hang Sơn Đoòng ...

  27/05/2020 19:40

Khám phá thành phố cổ Bagan

Ở cái xứ nhẹ nhàng và bình yên ấy, buổi sớm mai thật trong trẻo và an nhiên biết bao! Cố đô một thuở ...

  26/05/2020 17:30

Cuộc sống nông dân tỉnh Ibaraki

Trải nghiệm sống cùng nông dân của hiệp hội xúc tiến trải nghiệm thôn quê Hiroura tại thị trấn Ibara ...

  01/04/2020 16:49
pin