"Muốn ăn rau sắng chùa Hương
Tiền đò ngại tốn con đường ngại xa
Mình đi ta ở lại nhà
Cái dưa thì khú cái cà thì thâm"...
TTO - Bài thơ Rau sắng chùa Hương của thi sĩ Tản Đà nói về rau sắng đã làm nên một giai thoại nổi tiếng trong thi ca với giới tao nhân mặc khách. Và thứ rau mọc ở đất Phật Hương Sơn vì thế được gần xa biết đến như một sản vật đặc sắc mà dân dã.
TTO - Wagashi - loại bánh kẹo ngọt theo mùa cổ truyền Nhật Bản - người dân xứ Phù tang dường như mang cả vẻ đẹp thiên nhiên cả bốn mùa vào những chiếc bánh nhỏ, xinh.
TTO - Chỉ là một món ăn hằng ngày, nhưng cơm hộp Bento - thức ăn do người phụ nữ trong gia đình chuẩn bị cho chồng, con đi làm hoặc đi học - thể hiện tình cảm gia đình, tình yêu thương mà người phụ nữ Nhật Bản muốn gửi gắm.
TTO - Mát ngọt và đậm đà, gợi nhớ gợi thương về làng quê yêu dấu... Ấy chính là điều người ta cảm nhận khi thưởng thức món canh cá Quỳnh Côi. Người dân thị trấn Quỳnh Côi (Quỳnh Phụ, Thái Bình) bao đời nay vẫn tự hào về món ngon cha ông truyền dạy.
TTO - Cao nguyên quê tôi ngập tràn nắng gió với vùng đất đỏ bazan rộng lớn thích hợp với nhiều loại cây ăn trái. Trong số đó phải kể đến mít. Bởi thế những món ăn dân đã đồng quê từ mít không biết tự bao giờ đã để lại những ấn tượng khó phai...
Trà đạo dưới con mắt của nhiều người thường xuyên bị bao phủ trong một tấm màn huyền bí. Thật ra, nguyên lý của nó rất đơn giản và phép tắc chỉ gói gọn trong 4 từ “hòa, kính, tinh, mịch”
Khi tìm đến những phương trời xa, một trong những cái thú của du khách là nếm các món ăn trên hè phố, lề đường dù chúng luôn bị mang tiếng ẩn chứa những nguy cơ có thể phá hoại các chuyến du lịch.
Xã Quảng Điền nằm ở phía cực nam của huyện Krông Ana (tỉnh Đắk Lắk) là khu dân cư đến từ đất Quảng. Không chỉ mang theo tên đất tên làng mà họ còn mang theo món ăn đặc sản của quê hương trong những chuyến di dân. Một trong những món ăn đó là mì Quảng, nhưng là mì Quảng nấu cá tràu.
Ngày tết về các huyện Ba Tơ, Minh Long Sơn Hà (Quảng Ngãi) - địa bàn cư trú của dân tộc H’re, du khách sẽ được thưởng thức món rượu cần, thịt trâu nướng lá lốt và thịt trâu nấu xà bần, cá niêng nướng chấm muối ớt. Những món ăn địa phương dân dã nhưng hấp dẫn nhiều du khách.
Có tiếng gõ cửa phòng, tôi choàng dậy thấy trời đã sáng rỡ, có mấy con chim đậu ngoài cửa hót nghe vui vui. “Loạng choạng” ra mở cửa, tôi thấy chị chủ khách sạn bưng lên một dĩa bánh nhìn đã thấy thèm.
Ngày tết, người Tày, Nùng ở Cao Bằng, Lạng Sơn thường làm món lạp xường (có nhiều nơi gọi là lạp xưởng, lạp sườn, tùy theo cách phát âm). Mâm cỗ tết thật thịnh soạn với những đồ ăn thức nhắm ngon lành, nhưng lạp xường vẫn là món được nhiều người ưa thích.
Rộn rã bên nhành mai vàng tươi, mâm ngũ quả ngày Tết chẳng thể thiếu một thứ quả. Đó là dưa hấu. Quả dưa căng tròn mọng nước với sắc đỏ tươi rói như đang gọi xuân về, thật gần.
Mỗi quốc gia đều có một món ăn gọi là món may mắn để thưởng thức vào những ngày lễ tết truyền thống hoặc thết đãi khách như Việt Nam với bánh chưng, Trung Quốc với sủi cảo, Nhật Bản với shushi, bento... Còn với nước Lào thì đó là món lạp.
Một nét thú vị hấp dẫn khó có thể bỏ qua khi đi du lịch là các món ăn đường phố. Chỉ cần chịu khó len lỏi, bạn sẽ tìm được những món ăn đặc trưng hấp dẫn của mỗi nước. Đặc biệt bánh mì kẹp thịt của Việt Nam cũng được National Geographic giới thiệu với khách du lịch.
Nhắc tới Hưng Yên người ta sẽ nghĩ ngay tới những đặc sản nổi tiếng như nhãn lồng, bún thang, bánh giày làng Gàu, chả gà Tiểu Quan... Nhưng thật thiếu sót nếu không kể đến ếch om Phượng Tường - món ăn mang đủ tinh hoa của ẩm thực phố Hiến.
Bên cạnh những loại trà phổ biến như ô long Cầu Đất, trà xanh Thái Nguyên, trà lài, trà sen, trà sói, trà ngâu… người Việt còn có những loại trà quý đặc sắc, không chỉ thơm hương, ngon vị, mà còn được coi như những phương thuốc quý.
Không phải là loại nhện nhỏ giăng mạng trong nhà, nhện rang ở đây là loại nhện đen to, mình đầy lông lá, vẫn thường trú ngụ tại những khu rừng nhiệt đới quanh năm ẩm ướt