Đi tàu tre ở Battambang

Battambang - một tỉnh nằm phía tây bắc Campuchia - vốn là vựa lúa lớn nhất của đất nước chùa tháp, nhưng lại được nhiều du khách biết đến nhờ “đặc sản” tàu mảng tre, một loại phương tiện giao thông có lẽ độc nhất vô nhị.

  30/03/2009 10:38
 

Du khách hơi... thót tim khi norris băng qua những chiếc cầu cũ kỹ - Ảnh: Phi Long

Từ trung tâm tỉnh lỵ Battambang, con đường đầy sỏi đá và bụi bặm dẫn chúng tôi đến điểm đỗ của tàu mảng tre: một ngôi nhà hoang với một bãi tàu mảng tre. Đây chỉ là một trong 14 điểm dừng đỗ chính thức của loại tàu này vì bạn có thể đứng đón ở bất cứ chỗ nào. “8 USD một tour. OK?”, Rophia Rum - một ông chủ tàu mới bước sang tuổi 16 - nói với chúng tôi.

Phiêu lưu với norris

Từ TP.HCM, mất sáu giờ đường bộ để đến thủ đô Phnom Penh (Campuchia), nhanh hơn vài giờ so với trước đây vì thủ tục qua lại cửa khẩu nhanh chóng và đường sá có phần tốt hơn. Kể từ ngày hai nước VN - Campuchia chính thức miễn visa cho nhau, khách du lịch qua lại nhộn nhịp hơn khi không phải mất phí visa (khoảng 25 USD/người). Từ đây, mỗi ngày có vài chuyến xe đến Battambang với giá 5-6 USD/người.

“An toàn tuyệt đối không?”, chúng tôi hỏi trước khi lên tàu và nhận được cái gật đầu chắc nịch (!). Nhìn sơ qua đã thấy phương tiện giao thông này không thể nào thô sơ hơn: một mảng tre lớn có diện tích chừng 5m² được ghép từ những thanh tre nhỏ lại, rồi đặt trên hai thanh sắt có bốn bánh lăn cùng một chiếc máy nổ nhỏ dùng chạy tàu.

Chiếc tàu của tôi được trải hai tấm chiếu và có cả gối mà theo Rophia Rum, “để phục vụ khách nước ngoài”. Không mấy khó khăn để nhận ra sự khác biệt với những chiếc chuyên phục vụ khách “nội địa” khi chúng trống trơn với những chiếc đinh lởm chởm. Sợi dây curoa nối giữa máy nổ và thanh sắt có gắn bánh lăn giúp chiếc tàu từ từ lăn bánh và nhanh chóng đạt vận tốc 20 km/giờ.

Làn gió nhè nhẹ khiến cái nóng 35OC vùng tây bắc Campuchia này phần nào dịu bớt. Hai bên đường là những bụi cây gai lởm chởm sẵn sàng chào đón nếu chẳng may trượt chân té xuống. Xa xa là những ngôi làng nhỏ với bãi cỏ, những đàn bò và những em bé chăn bò nước da đen sậm. Tàu chạy trên tuyến đường sắt được xây dựng cách nay hơn 60 năm nhưng “Đi tàu lửa nhà nước cũng như cưỡi ngựa sắt, chỉ nhanh hơn đi bộ thôi” (!), Rophia Rum nói nửa đùa nửa thật. “Còn tàu này chạy nhanh hơn nhiều”, vừa nói dứt lời Rophia Rum quyết định tăng tốc để chứng tỏ mình không nói sai.

Chiếc tàu tăng tốc lên hơn 35km/giờ trên hai thanh ray xe lửa, lao vun vút. Băng qua những đoạn giao nhau với đường lộ, tàu vẫn không hề giảm tốc độ. Rophia Rum giải thích rằng “người ta phải thấy và tự tránh”.

Vì chỉ có một đường ray duy nhất nhưng có đến gần 50 chiếc norris (tên bà con địa phương gọi con tàu) chạy nên chúng tôi thường xuyên chứng kiến cảnh hai chiếc tàu chạm mặt nhau. Chiếc nào nhẹ hơn sẽ tự khiêng ra khỏi đường ray chờ chiếc kia đi qua rồi quay trở lại. Đó là quy luật bất thành văn ở đây. Tuy nhiên, nếu hai chiếc có trọng lượng tương đương thì tàu chở khách nước ngoài được ưu tiên hơn khách nội địa.

Giải thích điều này, Vung Rai, 16 tuổi, một lái tàu, cho biết: “Mỗi người dân đi từ trạm này đến trạm kế tiếp thường chỉ trả 1.000 riel (khoảng 2.000 VND), chỉ bằng 1/10 của khách nước ngoài nên không được ưu tiên”.

Nhanh và rẻ

Anh Trần Văn Bảo, một Việt kiều sống tại Battambang, cho biết khách du lịch nước ngoài gọi norris là bamboo train. Nhà ga xe lửa do nhà nước xây dựng nằm ngay trung tâm thị trấn Battambang, chỉ cách chợ trung tâm Psah Nath vài trăm mét vắng lặng và đìu hiu, trong khi trạm dừng đón khách chính của tàu mảng tre cách đó hơn 4km lúc nào cũng nhộn nhịp và tấp nập.

Còn ông Siem Son, một cư dân địa phương, cho biết: “Tôi đã bước sang tuổi 65 và đã hơn 30 năm đi tàu này rồi. Đó là phương tiện di chuyển chính của cả vùng này vì vừa nhanh lại rẻ tiền”. Ông kể ngày trước người ta dùng tay kéo mạnh cây cần điều khiển có gắn bánh răng lên xuống để chạy tàu nên vừa mất sức, tốc độ lại chậm. Bây giờ tất cả đã chuyển sang dùng máy nổ để tàu chạy nhanh hơn và chở nhiều hơn. Xe máy không nhiều do kinh tế ở đây khá khó khăn, còn xe đạp không thể chở được vật nặng nên tàu mảng tre đã trở thành phương tiện chính cho việc vận chuyển người và hàng hóa trong cả vùng.

Các khách sạn ở đây đều giới thiệu tour bamboo train; còn các bác xe ôm luôn miệng mời gọi. Anh Haris - một du khách Mỹ - cho biết dự tính đi Siem Reap để tham quan Angkor Wat nhưng khi biết chuyến tàu đặc biệt này đã dành thêm hai ngày để đi Battambang. “Tuy hơi nguy hiểm nhưng thật thú vị”, anh cười nói về cảm giác cảm giác của mình.

(Nguồn: TTO)

Chủ đề:
Tag:
loading
Các tin khác

Lợi ích từ việc đầu tư định cư tại nước ngoài

Hiện nay, rất nhiều doanh nhân hay người Việt Nam có điều kiện đã tìm kiếm cơ hội đầu tư tại nước ng ...

  19/06/2020 16:31

Bí quyết ngủ ngon khi đi du lịch

Một giấc ngủ ngon và tinh thần sảng khoái là việc vô cùng quan trọng khi đi du lịch. Hẳn bạn luôn mu ...

  16/06/2020 17:38

Những trải nghiệm mới khi du lịch Đài Loan

Kết hợp giữa cảnh quang thiên nhiên tươi đẹp cùng ẩm thực đa dạng, phong phú, thời gian gần đây, Đài ...

  29/05/2020 17:47

Khám phá hang động mới ở Quảng Bình

Nhắc đến Quảng Bình, bất kỳ ai cũng nghĩ ngay đến động Phong Nha, động Thiên Đường và hang Sơn Đoòng ...

  27/05/2020 19:40

Khám phá thành phố cổ Bagan

Ở cái xứ nhẹ nhàng và bình yên ấy, buổi sớm mai thật trong trẻo và an nhiên biết bao! Cố đô một thuở ...

  26/05/2020 17:30

Cuộc sống nông dân tỉnh Ibaraki

Trải nghiệm sống cùng nông dân của hiệp hội xúc tiến trải nghiệm thôn quê Hiroura tại thị trấn Ibara ...

  01/04/2020 16:49
pin