Paris có gì lạ không em?

Người ta nói, muốn tìm hiểu một nền ẩm thực ngon nhất thế giới thì đến Pháp, và muốn thưởng thức món ăn tuyệt hảo nhất Pháp thì nên đến Paris. Bởi Paris không chỉ là " Kinh đô ánh sáng' với tháp Eiffel hay dòng sông Seine thơ mộng.

  11/05/2009 11:43


“Paris có gì lạ không em?”(*). Cũng tháp Eiffel, cũng dòng sông Seine lấp lánh, cũng công viên, ghế đá, cũng tháp chuông nhà thờ Notre Damn, nơi được danh hào Victor Hugo viết thành tác phẩm lừng danh “Thằng Gù Nhà Thờ Đức Bà”. Tất cả vẫn không đổi thay sau bao năm và đã đi vào bao bài thơ, bài nhạc, gần gũi mà huyền hoặc đến nỗi hầu như ai cũng một lần mong được đặt chân đến nơi đây.



Thật vậy, với lượng du khách đông đảo vào bậc nhất thế giới, Paris là nơi tụ hội tất cả những gì mà du khách trông chờ: cảnh trí đẹp, hệ thống đường sá tiện ích, thái độ phục vụ ân cần, tụ hội của các shopping mua sắm vào bậc nhất và dĩ nhiên không thể không nhắc đến nền ẩm thực nổi tiếng tại đây. Nước Pháp vốn được xem là nơi xuất xứ của nhiều món ngon tuyệt đỉnh, đặc biệt là Paris, nơi mà sự tinh tế đó đã được các bàn tay khéo léo tài hoa của các đầu bếp đẩy tới mức tinh xảo.

Theo thống kê của Hiệp Hội Ẩm Thực Thế Giới, tuy Nhật Bản là nước đứng đầu về số lượng các nhà hàng đạt được tiêu chuẩn sao Michelin nhưng Paris là nơi có nhiều nhà hàng với số sao Michelin cao nhất (xếp theo tiêu chuẩn thức ăn ngon). Vì vậy, Paris là nơi vô cùng xa hoa, dành cho giới “quý tộc” tiêu pha tiền vào shopping và ăn uống. Nhưng với kiểu du lịch theo ngân sách cho phép của mình, không thể thưởng thức các bữa ăn tối với giá vài trăm đô la Mỹ một người mỗi ngày, tôi yêu Paris theo một bộ mặt khác với các quán ăn nhanh bình dân hơn. Paris, nơi của các quán cà phê bánh ngọt và bánh crêpe có mặt hầu như ở tất cả các dãy phố dọc ngang.



Người ta thường bảo dân Pháp rất nhàn. Thật vậy, trái hẳn với sự căng thẳng và vội vã thường xuyên trong sinh hoạt hàng ngày ở Mỹ, ở Pháp mọi việc đều chậm rãi từ tốn hơn. Dân Pháp cũng không có máu kinh doanh làm giàu như dân Mỹ, không chịu khó “săn đón” khách hàng nhiệt tình như Trung Quốc để cố gắng bán hàng được nhiều hơn.

Tôi đã có dịp chứng kiến vài nơi chủ quán rất “tài tử”, rất bình thản chẳng có vẻ gì là ráo riết làm ra thành phẩm bán cho khách, mặc dù khách có sốt ruột xếp hàng chờ đợi. Có nhà hàng tôi vào ăn, ông chủ đứng dậy đóng cửa tiệm mặc dù quán chỉ mới mở cửa chưa đầy 2 tiếng đồng hồ và có đúng… 4 khách. Một người khách thứ năm xuất hiện muốn vào ăn vẫn bị từ chối, chủ quán hẹn ngày mai hãy đến vì chủ trương quán phục vụ theo kiểu như gia đình, không chấp nhận quá đông khách. Quả là khá lạ đời.



Vốn dĩ nhàn hạ vì giờ làm việc ngắn, mỗi năm lại có nhiều ngày nghỉ, thành ra ở Pháp quán xá rất nhiều, nhất là quán cà phê. Paris đất đai đắt đỏ, không có loại cà phê sân vườn rộng đẹp như Sài Gòn, mà đa số chỉ là các quán trang trí bình bình, kê rất nhiều bàn ghế san sát nhau. Người ta thích ngồi ở ngoài cho thoáng mát, để ngắm khách qua lại và chắc là cũng để khách qua lại… ngắm mình. Một ly cà phê, một cái bánh ngọt, vậy là có thể chuyện vãn cả buổi.

Người uống cà phê ở Pháp thường chỉ gọi 2 loại chính là Espresso và Cappuccino. Espresso là loại cà phê rất “nặng đô”, ly chỉ bé như cái cút rượu, có thể uống ực vào một lần là xong. Espresso có xuất xứ từ Ý, cả cốc cà phê được nấu gạn ra đúng 1 ly bé nước cốt cà phê, nên tên Espresso có nguồn gốc từ chữ “expressly” tức là làm thẳng (express) cho khách. Còn Cappuccino là loại cà phê pha sữa tươi mà phần sữa được hơi nóng làm cho bốc hơi lên, tạo thành một mảng bọt trắng xoá trên mặt ly rất hấp dẫn. Cappuccino thường được đựng trong ly sành to tròn, trời lạnh vừa uống vừa ủ tay vào thành ly cho ấm thì thật là thú vị.



Sau những giờ loanh quanh qua các địa điểm du lịch nổi tiếng, tôi thích được thư giãn trong một quán cà phê ở một góc phố vắng để nhấm nháp ly cà phê thơm lừng và những chiếc bánh ngọt ngon tuyệt vời. Nghệ thuật làm bánh ngọt của Pháp đã trở thành bậc thầy trên thế giới vì sự phong phú đa dạng và chất lượng tuyệt hảo. Ghé vào một cửa hàng, du khách có thể hoa mắt vì cơ man là bánh. Bánh nhân mứt, bánh trái cây, bánh su kem, bánh fl an, bánh sô-cô-la , bánh mì, bánh nướng, bánh trét kem... được bày biện cực kỳ hấp dẫn trong tủ kính. Vào các tiệm bình dân thì giá cả có thể giao động từ 2-4 Euro cho 1 cái bánh ngọt, vào các tiệm sang thì giá một cái bánh lên đến 6-8 euro (khoảng 8-11USD).

Theo sách hướng dẫn, chúng tôi ghé vào tiệm trà Ladureé có từ năm 1862 tại Paris, nơi ngày xưa các quý bà thường vào uống trà, ăn bánh ngọt và chuyện vãn. Tiệm rất đông khách, phải xếp hàng chờ đợi hơn nửa giờ mới có được bàn ngồi. Thực đơn nơi đây cũng vô cùng phong phú với các loại bánh ngọt thật hấp dẫn. Tiệm có một quầy “to go” tức là nơi cho khách vào mua bánh rồi đi chứ không ăn tại chỗ. Quầy bánh đó cũng tấp nập một hàng dài người kiên nhẫn chờ đợi và ai đi ra cũng tay xách nách mang cả hộp mặc dù giá cả nơi đây không rẻ tí nào.



Chúng tôi chỉ gọi một tách trà, một ly sô-cô-la nóng, một cái bánh ngọt mứt thơm và một đĩa gồm 4 loại macaroons khác nhau. Macaroons gồm 2 bánh tròn úp lại có nhân ở giữa, chỉ bé như quân cờ, ăn vào giòn giòn và đúng là bánh này nơi đây thơm ngon thật đặc biệt. Ly sô-cô-la nóng thì đặc sệt và béo ngậy, uống vào đến đâu là tỉnh người ra đến đó. Giá tiền phải trả cho bữa trà tráng miệng đó là khoảng 34USD bởi vì giá ly trà là 6USD, ly sô-cô-la nóng là 9USD. Paris vốn đắt đỏ nên giá cả đó không làm chúng tôi bị "sốc" chút nào.

Một “đặc sản” khác của Pháp là món bánh crêpe mà du khách thấy nó hiện diện khắp nơi. Bánh crêpe là một loại bánh tròn, mỏng dính làm từ hỗn hợp bột mì, sữa, trứng và bơ. Rồi từ đó người ta có thể ăn theo kiểu mặn hay ngọt theo các loại nhân ăn chung. Bánh crêpe ngọt thì ăn kèm dâu tây, sôcôla, nhân mứt, rắc đường… Bánh mặn thì được trét pâté, bên trong cuộn thịt nguội, nấm, xúc xích… vô cùng đa hình vạn trạng.

Người Pháp có thể ăn bánh crêpe “mọi lúc mọi nơi” bao gồm điểm tâm, ăn trưa, ăn tối, ăn dặm, ăn tráng miệng, ăn thành món chính hoặc món ăn chơi… Giá cả cũng giao động từ 5USD cho đến 15USD tùy nhân bánh đơn giản hay cầu kỳ và cũng tuỳ theo nơi bán bình dân trên hè phố hay nhà hàng có nhân viên phục vụ.

 Xa Paris rồi mà tôi vẫn còn nhớ da diết lúc được đi loanh quanh trên đồi Montmartre, khu vực cao nhất nơi này. Những con đường nhỏ lát gạch yên bình với những quán cà phê và những nhà hàng rất... Pháp, để được nhìn các nghệ sĩ dân gian chơi đàn hoặc hát các bài tình ca, được ngắm các hoạ sĩ đường phố hoạ chân dung du khách dưới tàn cây rợp lá, để được ngửi mùi bánh mì vừa ra lò và mùi cà phê thơm lừng ở cửa hiệu cạnh bên. Tất cả tạo nên một Paris đầy quyến rũ thơ mộng thật khó quên, bởi Paris đâu chỉ có tháp Eiffel hay dòng sông Seine mà thôi..

(Nguồn: monngonvietnam)


Chủ đề:
Tag:
loading
Các tin khác

Top 5 địa điểm du lịch hè này? Singapore vào top điểm đến không thể bỏ qua ở Đông Nam Á

Địa điểm du lịch hè. Địa điểm du lịch Singapore. Du lịch Thái Lan. Du lịch Philippines. Du lịch Indo ...

  01/06/2023 11:00

Gợi ý du lịch Phú Quốc khám phá Grand World, VinWonders và Safari trọn vẹn nhất

Du lịch Phú Quốc nên đi đâu? Phú Quốc được biết đến là thiên đường du lịch ở miền Nam, có nhiều bãi ...

  03/02/2023 11:55

Tháng Giêng đi du lịch ở đâu? Gợi ý 5+ địa điểm du lịch An Giang không thể bỏ lỡ

An Giang được thiên nhiên ưu ái ban tặng với quang cảnh núi non hùng vĩ, đồng mạ non bạt ngàn, những ...

  05/01/2023 17:00

Ngày xuân du lịch Brunei lấy vía sự giàu sang

Tuy có diện tích khiêm tốn nhưng Brunei là nơi đáng để đến bởi vô vàn cảnh đẹp, từ những hồ nước, nh ...

  28/12/2022 14:23

Ngỡ ngàng vẻ đẹp kỳ diệu của mùa xuân Kazakhstan

Kazakhstan vốn được mệnh danh là “trái tim Âu - Á” làm mê mẩn hàng triệu du khách trên khắp thế giới ...

  28/12/2022 10:35

Ngắm cảnh đẹp Hàn Quốc mùa xuân - Những địa điểm không nên bỏ qua

Hàn Quốc là một vùng đất lãng mạn, thú vị trong từng cung đường khám phá. Xuân, Hạ, Thu, Đông rồi lạ ...

  26/12/2022 16:50
pin